“Không có phát hiện gì.” Lục Thiểu Thiên lắc đầu nói. Kỳ thật hắn cũng không phải không muốn đi. Hắn thậm chí rất muốn kiến thức một chút sự lợi hại của La Tiềm và Tô Thanh. Đặc biệt còn có tên Mông Vũ tâm cơ thâm trầm kia. Đám người này thủ đoạn lợi hại ra sao, chỉ bởi vì tâm cơ của Mông Vũ quá sâu. Đặc biệt chỉ một câu nói liền khiến vị đệ tử tinh anh như Doãn Nhất Mộc yên tâm canh giữ ở bên ngoài. Loại thủ đoạn này La Tiềm không thể nào so được. Hắn cũng không yên tâm chỉ để người của Huyền Băng Môn thủ ở bên ngoài. Chỉ là Ngô Nghiên tuy tốt hơn đám người La Tiềm, nhưng nàng cũng tuyệt không hề biết đến lòng người hiểm ác như thế nào, hắn cũng lười đi giải thích.
Ngô Nghiên nghe được liền nhướng mày, bất quá vừa nghĩ tới Chúc Ngộ Xuân đã nói trước đó Lục Tiểu Thiên và La Tiềm từng chiến quá một trận thì cũng bình thường thôi. Theo biểu hiện trước đó của La Tiềm xem ra tám chín phần là thật rồi. Có thể Lục Tiểu Thiên cũng không muốn đi cùng La Tiềm để tránh không cẩn thận song phương lại động thủ với nhau. Nếu không phải nghe được những lời đồn đó, cùng với một màn La Tiềm muốn động thủ vừa rồi, nàng cũng chỉ coi Lục Tiểu Thiên là một tu sĩ bình thường mà thôi. Nhưng những lời đồn này lại gia tăng cho Lục Tiểu Thiên thêm một tầng sắc thái thần bí.
Sau hai canh giờ, Mông Vũ, La Tiềm còn có mấy người Tô Thanh đều đã quay lại. Về phần kết quả tự nhiên cũng không cần hỏi, nhìn sắc mặt của bọn họ thì đã biết rồi.
“Đều là các ngươi vô dụng, ngay cả đám yêu xà này cũng không đối phó nổi, thu lại tấm linh võng đó, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu là được, không ngờ lại lựa chọn rút lui.” Tô Thanh thở đốc, không hề khách khí nói.
Mông Vũ nét mặt lúc trắng lúc xanh, gã còn chưa hề bị người khác trách mắng qua như vậy. Về phần La Tiềm, vẻ mặt cũng khó coi, còn có mấy phần ngượng ngập, tựa hồ không muốn phản bác Tô Thanh chút nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây