“Bọn họ xuất thân cao quý, có người cha tốt, gia gia tốt giúp đỡ, những người nghèo khổ như chúng ta không so được. Đám người Tô Thanh sư tỷ, La sư huynh không trải qua khổ cực nên không biết quý trọng những thứ đó. cho dù là chia cho đệ tử Huyền Băng Môn chỉ một chút, cũng có thể làm mất hi vọng Trúc Cơ của chúng ta. Mấy người chúng ta thực lực bình thường, nói ra cũng không ai nghe, bất quá Lục sư huynh lại không giống, ngươi đã đánh bại La Tiềm. Nếu như sư huynh ở lúc mấu chốt đứng ra, mấy người sư đệ chúng ta đều ủng hộ, lại thêm trước đó Lục sư huynh đã giúp Ngô Nghiên các nàng thoát khốn, đến lúc đó ai dám coi thường huynh?” Chúc Ngộ Xuân ở Lục Tiểu Thiên bên tai nhỏ giọng nói.
“Đúng, chỉ cần thời điểm then chốt Lục sư huynh ngươi nói một câu, chúng ta mấy người đều sẽ nghe lệnh Lục sư huynh.” Hai tên tán tu khác là Cát Thắng và Vương Tư Dụng cũng gật đầu nói.
“Tin tưởng Ngô sư tỷ, còn có La sư huynh bọn họ sẽ phân chia công bằng thôi.” Lục Tiểu Thiên nói. Hắn mới không ngốc, lực chú ý của La Tiềm vừa mới chuyển dời lên người đám Mông Vũ. Hắn bây giờ lại nhảy tranh giành quyền chỉ đạo đội ngũ với La Tiềm và Tô Thanh. Làm chuyện ngược đời như vậy, chẳng phải là lại lần nữa làm cho mình không thoải mái sao, lại nói bên trong mười mấy gốc Tử La Tham kia, có vài gốc hoả hầu rất thấp, căn bản không thể luyện dược, đối với tu sĩ khác cũng không có bao nhiêu tác dụng, hắn cũng không phải là không có cơ hội.
Đám người Chúc Ngộ Xuân, Cát Thắng, Vương Tư Dụng vẻ mặt đều thất vọng.
Sau khi cùng Mông Vũ đợi đệ tử Huyền Băng Môn tụ tập lại một chỗ, đội ngũ đạt đến hơn năm mươi người, hoàn toàn có thể chia binh hai đường, một phần trú đóng ở bên ngoài hang động, một phần thì đi đánh giết đám Hắc Lân Dực Phong Xà trong hàn đàm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây