Ngô Nghiên vẻ mặt lúc trắng lúc xanh, không tìm được lời nào để phản bác lại Chúc Ngộ Xuân.
“Câm miệng, hiện tại việc cũng đến nước này rồi, nói nhiều như vậy thì làm được gì.” Chu Linh không kiên nhẫn giận dữ trách mắng, sau đó sắc mặt lo lắng nhìn về phía Ngô Nghiên nói: “ Ngô sư tỷ, đám hắc xà sắp giết tới nơi rồi, chúng ta căn bản ngăn không được, hay là không bằng cưỡng ép lao ra, coi như vận khí không tốt, chết đi mất mấy người, cũng phải chịu. Chúng ta không lo được nhiều như vậy nữa, dù sao chết một vài người so với việc toàn quân bị diệt cũng tốt hơn.
“Khặc khặc. . . .” Một tràng tiếng cười quái dị vang lên, chỗ đối diện cách bọn họ mấy trượng xuất hiện một gương mặt cao gầy, một thanh niên với áo bào màu đen bên trên có hình một cái đầu lâu nhỏ vung tay lên, sáu cây tiểu kỳ màu xanh rơi xuống xung quanh tạo thành trận kỳ, bên trong hắc quang chớp động nổi lên từng hồi âm phong.
“Thì ra là đệ tử của Linh Tiêu Cung, mấy vị sư muội này lớn lên xinh đẹp động lòng người, thật đúng là vừa thấy đã yêu. Nếu như vào lúc bình thường, sư huynh nhất định sẽ cùng các vị sư muội hảo hảo thân cận một phen, bất quá vì Trúc Cơ đại đạo, hiện tại cũng chỉ có nhẫn nại mà thôi. Nơi đây ta đã bày xuống Quỷ Hổ Trận, các ngươi nếu như không tin, cứ việc tiến lên thử một chút. Bất quá ta khuyên các ngươi đừng có phí sức làm gì, muốn phá trận pháp này của ta không phải nhất thời nửa khắc có thể làm được, các ngươi vẫn nên nghĩ biện pháp làm sao chống cự bầy hắc xà sau lưng đi.”
“Là tu sĩ của Ác Linh Cốc, Quỷ Hổ Trận!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây