Đi vào khu phòng sinh, xa xa liền nhìn thấy Chung Khang Đức đỡ Đái Thục Phương đi đường, đáy mắt Chung Khang Đức tràn đầy dịu dàng và quan tâm.
“Dì Phương / mẹ!” Hai người Đại Kiều và Hoắc Trì đi qua, đồng thời mở miệng kêu lên.
Đái Thục Phương ngẩng đầu nhìn thấy bọn họ, trên mặt lộ ra tươi cười: “Đại Kiều, Trì Nhi, các con đến rồi?”
Đại Kiều đi qua, tự nhiên đỡ lấy một bên tay khác của bà, mềm giọng hỏi: “Dì Phương, dì thế nào? Bụng có rất đau không?”
Đái Thục Phương kéo khóe môi cười nói: “Không phải rất đau, bác sĩ nói còn phải qua một lát nữa mới có thể sinh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây