Đại Kiều bước ra khỏi phòng bệnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lộ ra vẻ khó chịu, Hoắc Trì đang ngồi canh chừng ở bên ngoài, thấy dáng vẻ đó của cô thì anh ngẩn người.
Anh đã quen biết với Đại Kiều nhiều năm như vậy rồi, nhưng anh chưa từng thấy vẻ tức giận này của cô.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, hai gò má còn đẹp hơn cả khi đánh phấn, con ngươi đen như quả bồ đào bùng cháy lên vì tức giận, cứ như ngọn lửa, soi sáng cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
Mặc dù dáng vẻ tức giận của cô trông cũng rất xinh, nhưng Hoắc Trì lại không nỡ để cô giận, anh chỉ muốn cô sống vui vẻ cả đời.
Anh bước lên trước, rồi nhỏ giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy? Em cần anh giúp một tay không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây