Hoắc Trì nghe vậy, kỳ quái mà nhìn cô một cái: “Em rất ít khi tò mò như vậy mà?”
Đại Kiều duỗi tay đấm anh một cái: “Dì Phương lại không phải người lạ, nếu đổi thành người khác, em tất nhiên sẽ không tò mò như vậy!”
Hoắc Trì thấy nắm tay trắng nõn của cô đấm ở trên người mình, cảm giác toàn thân đều run lên: “Đúng đúng đúng, mẹ anh không phải người lạ, về sau bà ấy chính là mẹ em!”
Mặt Đại Kiều đỏ lên, trừng mắt nhìn anh, một cái không nói gì nữa.
Hoắc Trì thấy khuôn mặt nhỏ của đỏ giống như thủy mật đào, lòng ngứa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây