Kiều Chấn Quân nghe vậy, nhất thời dở khóc dở cười: “Em sao lại nói như vậy? Anh không có những người phụ nữ khác, sau này cũng sẽ không có, anh, có một mình em là đủ rồi.”
Hai gò má Lâm Tuệ hiện lên hai vệt hồng nhạt, giận ông một cái nói: “Đều là vợ chồng già hết rồi, làm sao càng ngày càng buồn nôn?”
Kiều Chấn Quân bị nhìn như thế, chỉ cảm thấy xương cốt có chút mềm đi, tằng hắng một cái nói: “Anh là muốn nói với em chuyện có liên quan đến cha của Đông Lâm, anh ta còn sống sót.”
Lâm Tuệ “A” một tiếng, hai mắt trừng lớn, sắc mặt lần thứ hai trở nên trắng bệch: “Anh, anh nói cái gì?”
Tần Đông còn sống sót. . .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây