Ngay khi bà ta chuẩn bị đi trở về, Kiều Đông Uyển không biết từ nơi nào đi tới, lạnh lẽo nhìn bà ta nói: “Bà đang tìm tôi?”
Thạch Cầm Tâm vẻ mặt ngạc nhiên nhìn cô bé: “Tiểu Uyển Nhi, con, con còn nhớ rõ dì?”
Kiều Đông Uyển lạnh lùng cười một tiếng: “Đương nhiên nhớ kỹ, nhớ kỹ khi đó bà bị chồng trước đẩy một chút, cũng nhớ kỹ bà nói là tôi đưa đẩy bà ngã hại bà sinh non!”
Sắc mặt Thạch Cầm Tâm lập tức trắng bệch: “Tiểu, Tiểu Uyển Nhi... Dì...”
“Bà gấp gáp như vậy theo tới, là muốn xin lỗi tôi?” Kiều Đông Uyển nhếch khóe miệng nở nụ cười quỷ dị nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây