Sau đó đưa qua nói: “Chỗ này tổng cộng là ba nghìn đồng, em tính gia nhập cổ phần công ty vận chuyển của anh Chấn Dân, không biết anh Chấn Dân có cho em cơ hội kiếm tiền này hay không?”
Vẻ mặt Kiều Chấn Dân khiếp sợ nhìn tiền trên tay cô ấy, sau đó lại đặt ánh mắt dừng ở trên mặt cô ấy: “... Em có biết em đang làm cái gì không?”
Sở Thắng Mỹ cong môi cười nói: “Đương nhiên! Bây giờ em rất tỉnh táo, số tiền này để đó cũng không dùng, còn không bằng đầu tư ở công ty anh, cứ như vậy anh không cần lo lắng chuyện tài chính, em cũng có thể lời ít tiền nuôi con gái.”
Yết hầu của Kiều Chấn Dân giống như bị người ta bóp lấy, nhìn cô ấy thật lâu sau đó cũng không nói ra được lời nào.
Ông biết, cô ấy làm như vậy là vì để ông không có gánh nặng tâm lý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây