Dưới bóng đêm, màu trắng bạc của ánh trăng chiếu sáng vào trên người bọn họ, trái tim Kiều Chấn Dân đột nhiên ầm ầm nhảy lên.
Một trận gió lạnh thổi qua đến, ông rùng mình một cái phục hồi tinh thần lại: “Đi thôi, chúng ta trở về đi thôi.”
Sở Thắng Mỹ gật đầu, đi theo phía sau ông, hai người từng bước từng bước về nhà họ Sở.
Những người khác trong nhà họ Sở không biết Sở Thắng Mỹ nửa đêm từng đi ra ngoài, càng không biết cô ấy đã từng muốn tự sát.
Chuyện này Kiều Chấn Dân cũng không nhắc đến với bất kỳ ai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây