Năm đó cô ấy bị người ta bắt cóc, nếu không là gặp được nhà họ Sở, bây giờ cô ấy rất có thể đã sớm không ở nhân thế, ân tình mà nhà họ Sở đối với mình, đời này đều sẽ khắc trong tâm khảm.
Hơn nữa những năm gần đây nhà họ Sở chân thành đối xử với cô ấy như con gái ruột, dù cho sau đó cha nuôi mẹ nuôi sinh một trai một gái, bọn họ mua món đồ gì, lúc nào cũng nhớ mua một phần cho cô ấy.
Bây giờ nhà họ Sở gặp phải chuyện này, trong lòng cô ấy so với bất luận người nào đều sốt ruột.
Sở Thắng Mỹ cũng còn chưa tới trạng thái tự bế, chỉ là lòng của cô ấy bây giờ đã mất đi hết cả niềm tin, cho nên đối với rất nhiều chuyện đều mất đi hứng thú.
Có điều vào lúc này nhìn thấy Kiều Đông Uyển nói chuyện với chính mình, cô ấy vẫn nhìn Kiều Đông Uyển, nở một nụ cười rất khó coi: “. . . Đông Uyển đừng lo lắng, dì Thắng Mỹ không có chuyện gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây