Trải qua mười ngày mười đêm, mọi người tới thủ đô.
Nhà họ Hoắc biết con trai tới thủ đô cùng nhà họ Kiều, đã sớm phái người chờ ở ga tàu hỏa.
Khi nhìn thấy con trai đi từ xe lửa ra, Đái Thục Phương lập tức khóc không ngừng: “Con của mẹ, để mẹ nhìn con nào! Cao hơn rồi, dáng vẻ cũng thay đổi rồi!”
Hoắc Trì để mặc mẹ tùy ý sờ tới sờ lui, đôi mắt hồng hồng.
Hoắc Hoa Thanh mấy năm không thấy cháu trai, lúc này nhìn thấy cháu trai bình an quay về, cũng vui đến rơi lệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây