Vương Viêm Sinh nhìn hai gò má hồng hồng, khóe môi cong cong của bà, trong lòng dâng lên một luồng kích động, rất muốn rất muốn ôm bà vào trong ngực.
Y hít sâu một hơi nói: “Hồng Hà, cái miệng của anh không biết nói chuyện, nhưng anh nghiêm túc muốn nói chuyện kết hôn với em, nếu như em đồng ý, chúng ta có thể lập tức đính hôn, chỉ là kết hôn phải chờ một năm sau.”
Dựa theo phong tục trong thôn, sau khi trong nhà có trưởng bối qua đời, nhất định phải qua một năm mới có thể kết hôn làm việc vui.
Kiều Hồng Hà thật giống như bị người nhét kẹo ngọt vào đầy miệng, từ trong miệng ngọt đến trong lòng đi: “Tôi, tôi cân nhắc xong sẽ nói cho anh biết.”
Nói xong, bà xoay người chạy xuống dưới núi, chạy trốn giống như phía sau có chó sói đuổi theo mình vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây