Nhìn y vẫn không nhúc nhích, bà nhét bánh màn thầu vào trong tay y, trước khi đi lại căn dặn một lần, sau này không được ăn đất sét trắng nữa.
Lúc đó y vừa ăn như hùm như sói y thẳng tắp nhìn chằm chằm bóng lưng bà đi xa, trong lòng cảm thấy bà là cô gái ưa nhìn nhất mà đời này y từng gặp, dù cho vào lúc ấy bà cũng gầy gò đến mức xanh xao vàng vọt.
Năm ấy bà mười ba tuổi, y mười hai tuổi, hôm sau, y biết tên của bà, cũng biết ở trong nhà bà cũng giống như y, là người con thứ ba.
Sau đó bọn họ đều sống qua ba năm gian khổ nhất, sau khi tháng ngày của nhà họ Kiều lướt qua càng náo nhiệt, mà nhà họ Vương vẫn nghèo khó như cũ, anh cả anh hai lục tục kết hôn, trong nhà trẻ con càng ngày càng nhiều, gánh nặng cũng càng ngày càng nặng.
Trong thôn, cô gái mười sáu, mười bảy tuổi là có thể lấy chồng, khi bà đến mười sáu tuổi thì bà mối nhiều đến nhà họ Kiều làm mai, thanh niên trong đội sản xuất xa gần đều muốn cưới bà làm vợ, y cũng muốn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây