Phương Tiểu Quyên giật mình: “Không ở nhà họ Kiều? Sao có thể? Con bé không ở nhà họ Kiều thì có thể đi đâu, tối hôm qua một đêm con bé chưa về nhà!”
Kiều Chấn Quân sắc mặt lạnh xuống: “Con bé một đêm không về, cô làm mẹ ruột con bé, cô lại không hề lo lắng?”
Phương Tiểu Quyên nói: “Tôi cho là con bé ở chỗ anh! Cha đám nhỏ, làm sao bây giờ? Tôi rất lo lắng Tiểu Kiều, con bé có thể xảy ra chuyện hay không?”
Nói hốc mắt bà ta đỏ lên, dáng vẻ lã chã chực khóc, thân thể nghiêng về phía Kiều Chấn Quân.
Kiều Chấn Quân nghiêng người, bà ta phịch một tiếng ngã trên mặt đất, khuỷu tay đâm vào tảng đá trên bờ ruộng, đau đến bà ta ứa nước mắt!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây