Bà ta đang đắc ý lấy, đột nhiên ôi một tiếng, ngực truyền đến đau đớn, cúi đầu thấy Tiểu Đông Vân dùng sức cắn bà ta, há miệng muốn chửi, lại nghĩ đến mẹ chồng đang ở bên ngoài, cuối cùng vẫn nghẹn lại.
Kiều Chấn Quốc bưng một bát canh trứng đường đỏ đi đến nói: “Vợ, em lại kêu cái gì? Em ngày nào cũng réo lên không ngừng, em biết người đội sản xuất bây giờ gọi em là gì không?”
Vạn Xuân Cúc mở miệng Tiểu Đông Vân ra nói: “Gọi em là gì?”
Kiều Chấn Quốc để canh trứng đường đỏ lên mặt bàn: “Bọn họ nói em ngày nào cũng kêu như mổ heo, cho nên gọi em là Vạn Mổ Heo! Ha ha ha...”
Vạn Xuân Cúc: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây