Đại Kiều chú ý tới ánh mắt của bà nội, quay đầu nhìn bà nội lộ ra hàm răng nhỏ, cười đến ngọt ngọt: “Bà nội, sao bà lại nhìn con vậy?”
Kiều Tú Chi đưa tay xoa xoa tóc của con nói: “Bà nội cảm thấy con mặc cái váy này rất ưa nhìn, khi trở về nói ông nội làm thêm cho con một cái.”
Đại Kiều cười đến càng thêm hài lòng, mặt mày cong cong: “Cảm ơn bà nội, có điều quần áo đã nhiều lắm rồi, không cần làm tiếp.”
Kiều Tú Chi nhìn đứa nhỏ săn sóc hiểu chuyện như thế, trong lòng càng mềm mại: “Khi lúc trở về bà nội làm một ít đậu nành sấy tỏi cho con làm đồ ăn vặt.”
“Bà nội thật tốt.” Đại Kiều ôm chặt lấy bắp đùi bà nội, như một con chó nhỏ cạ cạ lên đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây