Trần Chiêu Đệ từ trước đến giờ cái miệng vẫn vụng về, nhìn thấy ánh mắt của mẹ sáng quắc nhìn cô ta, nhất thời càng căng thẳng hơn: “Mẹ, con, con biết rồi.”
Kiều Hồng Mai thấp giọng mắng một tiếng ngu xuẩn, xoay người đi vào.
Trên mặt Trần Chiêu Đệ lộ ra vẻ khổ sở, nếu như cô ta có thể lấy lòng mẹ được như em gái thì tốt rồi.
Kiều Tú Chi rót cho ba người một chén nước, nói: “Đều ngồi đi.”
Sau đó từ trong nhà lấy kẹo ra cho hai đứa bé ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây