Cùng ngày Đại Kiều đi trên trấn, Vương Lão Nhị đầy bàng hoàng trở lại trong thôn: “Anh cả, không thấy thằng năm đâu nữa.”
Vương Thủy Sinh nhìn thấy em hai một mình trở về, trong lòng liền biết không tốt.
Nghe được em mình nói, ông sầm mặt lại nói: “Em nói rõ ràng, cái gì gọi là không nhìn thấy em nữa? Nó chạy trốn sao?”
Nếu thật sự là như vậy, tốt nhất là nên trốn cho thật xa, cả đời cũng không nên quay lại, bằng không ông nhất định sẽ đánh gãy chân em mình.
Vương Lão Nhị lắc đầu: “Không phải chạy trốn, chúng em ngày ấy. . .”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây