Hôm nay Đại Kiều đi học về, khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay đỏ bừng vì hưng phấn như một quả táo nhỏ.
Còn An Bình đi đằng sau cô lại rũ đầu xuống, như một quả cà tím bị dính sương, héo đến không thể héo hơn.
Đi được vài bước, An Bình chạy lên, nở một nụ cười lấy lòng với cô: “Em Đại Kiều, anh có thể cùng em bàn bạc một chuyện được không?”
Đại Kiều còn chưa kịp mở miệng thì Kiều Đông Anh đã vỗ vào đầu cậu một cái “bốp”: “Đi đi đi, em còn dám đánh chủ ý lên người Đại Kiều, em còn thật sự có mặt mũi nói... em nên chăm chỉ học tập, mỗi lần thi đều được quả trứng ngỗng, em không mất mặt, chị cũng mất mặt vì em!”
An Bình bị chị cậu đánh cũng không hề tức giận, cậu đưa tay chạm vào vầng trán ửng hồng của mình nói: “Chị hai, sao chị biết em định nói gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây