Lâm Tuệ vốn chính là mỹ nhân, lúc này hai gò má ửng hồng, xấu hổ xinh đẹp, Kiều Chấn Quân thấy cả người nóng lên.
Ông đi qua, lần nữa nắm chặt tay bà nói: “Chúng ta nghỉ ngơi đi.”
Lâm Tuệ cắn môi dưới, thấp giọng ừ một tiếng.
Ngọn đèn bị thổi tắt, giường lớn trong phòng ê a ê a vang lên.
Bên ngoài mặt trăng xấu hổ trốn vào sau tầng mây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây