Cô ta nhìn hai bên một chút, bất ngờ nhỏ giọng nói: “Không biết năm nào tháng nào chúng ta mới có thể trở về thành phố, cậu có muốn tìm một người ở nông thôn này không?”
Diệp Trân Trân bày ra dáng vẻ “Cậu điên rồi”: “Tại sao cậu lại có ý nghĩ như vậy? Nông dân đều là người vừa ngốc vừa nghèo, không phải cậu thật sự muốn tìm một người đàn ông ở nông thôn rồi gả luôn đó chứ?”
Khóe miệng Đáp Trật hơi nhếch lên, đưa tay vén sợi tóc ở thái dương ra sau tai rồi nói: “Dĩ nhiên là không phải, sao tớ có thể nghĩ bế tắc như vậy chứ! Chẳng qua cậu có muốn đôi tay trong veo như nước của mình trở nên chai sần hay không đây?”
Diệp Trân Trân biết từ trước tới nay, Đáp Trật là người nhiều mưu mẹo, đi tới kéo tay cô ta nói: “Có phải cậu có ý hay gì không? Chúng ta là bạn tốt của nhau, trăm nghìn lần cậu cũng không được giấu diếm tớ đó!”
Đáp Trật tiến tới bên tai của cô ta, nhỏ giọng thì thầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây