Bà ta hầm hừ quay người bỏ đi, giơ cái cuốc đầy bùn đất lên dùng sức nện xuống, bùn đất văng ra, nhưng sức lực của cái cuốc không dừng lại được, đam thắng vào mu bàn chân bà ta.
“Ay ya.” Bà ta đau đớn thét lên, vừa cúi đầu nhìn đã thấy chảy máu, gào lên như tiếng heo giống bà Phương: “Chảy máu, chân tôi chảy máu rồi!”
Mọi người nhìn lại.
Ay ya, không được rồi, mới một chút máu đã nhiễm đỏ đôi giày vải màu hồng.
Nhưng mà bản thân bà ta cũng đáng như vậy, xới đất thì xới đi, dùng nhiều lực như vậy để làm cái gì chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây