Đón hai người vào nhà, mẹ Thanh Âm nhanh chóng đi vào phòng bếp rửa trái cây rồi đặt lên bàn trà, rồi lại đi kêu Lâm Thanh Âm ra khỏi phòng, có hơi lo lắng dặn dò: “Con không được bắt Khương Duy làm bài tập nữa biết chưa?”
Lâm Thanh Âm liếc Vương béo một lúc lâu thật lâu, rồi mới ủ rũ cụp đuôi gật đầu: “Con nhớ rồi.”
Khương Duy bị niềm vui từ trên trời rơi xuống làm cho cười tươi đến sắp rách miệng, hạnh phúc có thể đột ngột đến như vậy sao?
Phải biết rằng từ sau khi tốt nghiệp cấp ba đến giờ cậu chưa từng phải viết nhiều chữ như vậy!
Dì à, dì thân thiết còn hơn cả mẹ ruột con nữa!!!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây