Lâm Thanh Âm đưa tấm bùa hộ mệnh cho Tiền Gia Kim: “Lúc nào cũng phải mang theo bên người, phải nhớ rõ bất kể là tắm rửa hay đi ngủ cũng không được tháo xuống, khi nào thì bùa hộ mạng này nát là khi ấy sẽ mất đi hiệu lực.”
Khương Duy ở bên cạnh khéo léo bổ sung: “Nếu như không có tình huống nguy hiểm, cục đá này có thể dùng được một năm.”
Nghe vậy, Tiền Gia Kim vừa đeo bùa hộ mệnh, lại trở nên lo lắng: “Vận xui của tôi vẫn chưa biến mất sao thầy?”
“Vận xui của anh đã biến mất rồi, tai họa đổ mái tìm đến anh cũng đã bị phá vỡ, chỉ cần anh không muốn chết mà đi bái kiến cái chùa tà đạo kia là được rồi.” Nhắc tới cái chùa tà đạo kia, Lâm Thanh Âm không khỏi tò mò hỏi một câu: “Cái chùa tà đạo kia ở chỗ nào vậy?”
Tiền Gia Kim vừa tới chỗ đó không bao lâu, nên ấn tượng vẫn còn khắc sâu: “Ra khỏi Thủ đô đi về phía bắc...” Anh ấy mở bản đồ cho Khương Duy và Lâm Thanh Âm xem: “Cách chỗ này là khoảng một trăm cây số, chúng tôi tự lái xe đi qua ngôi làng này thấy núi sông phong cảnh ở đây rất đẹp, nên đã ở lại đây một đêm, ngôi chùa này nằm ở phía trên ngôi làng này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây