Lâm Thanh Âm vội vàng thanh minh thay cho “Thiên Đạo”: “Tôi không biết anh vái lạy cái gì, nhưng chắc chắn không phải là Thiên Đạo, Thiên Đạo là đạo vận hành vĩnh viễn, đạo sinh ra mọi vật, ở trong mọi vật, mọi chuyện, tồn tại với nhiều hình thức ở trong tự nhiên, có mặt ở tất cả mọi nơi, nhưng từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện dưới dạng hình người.”
Thấy Tiền Gia Kim nghe xong ánh mắt trở nên sáng lấp lánh, Lâm Thanh Âm tổng kết lại một cách đơn giản và rõ ràng: “Những thứ mà anh cúng vái đều không liên quan tới Thiên Đạo, có lẽ thứ mà hai vị hòa thượng kia tạo ra là loại tà Phật và tà đạo khác.”
Tiền Gia Kim chán nản đập tay vào bắp đùi: “Tôi còn tưởng rằng vị quan đó là lớn nhất, cho nên còn vái đầu thêm mấy cái, lại còn cầu nguyện nữa.”
Khương Duy cũng không biết có nên đồng tình với Tiền Gia Kim hay không, không nhịn được liền hỏi: “Anh ước nguyện điều gì?”
“Tôi ước trong nhà có thể có nhiều tiền mà thôi!” Tiền Gia Kim thở dài: “May mắn là một tháng trở lại đây cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, nếu không có phải cái mạng nhỏ này của tôi cũng sớm mất rồi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây