Khương Duy tỏ vẻ mơ màng, qua một lúc lâu sau mới lắc lắc đầu: “Anh chỉ nhớ được cách dùng long khí tu luyện, còn lại thì đều là những đoạn ngắn thoáng qua, cũng không nhớ được là chuyện gì.”
Lâm Thanh Âm nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng có đôi phần phiền muộn, nhưng cô biết rõ dù là mình hay Khương Duy, cũng chỉ là một phần của long phượng mà thôi.
Thần hồn của họ không được đầy đủ, chỉ có thể vĩnh viễn làm người, đây là điều duy nhất Thiên Đạo làm được cho họ.
“Sư phụ nhỏ, chúng ta còn đuổi theo đại đạo không?” Khương Duy tỏ vẻ mê man, lúc trước anh tu luyện không có mục tiêu gì, nhưng anh biết sư phụ nhỏ muốn được Phi Thăng nhưng hiện tại anh đã biết loáng thoáng qua chuyện kiếp trước, ngược lại anh không biết phải làm sao cho đúng.
Lâm Thanh Âm ngẩng đầu nhìn về những đám mây trên bầu trời kia, trong lòng có chút chua xót, thảo nào hiện tại linh khí lại loãng như vậy, thì ra đã không còn Tiên giới, tất nhiên cũng không thể tu luyện Phi Thăng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây