“Vậy cũng không phải, chờ có thời gian, em khẳng định sẽ yêu đương.” Lâm Thanh Âm hạ quyết định, không hiểu cái gì là tình yêu không sao, thử xem nói không chừng sẽ biết: “Sau này em tính quẻ từ trong người ra, chắc chắn có thể gặp được người thích hợp.”
Khương Duy nghe nói như vậy thiếu chút nữa quỳ xuống lạy Lâm Thanh Âm, mối tình đầu, sư phụ nhỏ, em nói tùy ý như vậy là nghiêm túc sao?
Xem ra đợi đến khi lưỡng tình tương duyệt lại thổ lộ đoán chừng là xa vời vô hạn, nếu như vậy không bằng nói ra.
Khương Duy dừng ở cánh tay Lâm Thanh Âm đẩy cửa một quán cà phê ra, tìm một chỗ ngồi trong góc rồi lại đến quầy gọi bánh ngọt, sữa lắc đặt trước mặt Lâm Thanh Âm, chờ mọi thứ đều chuẩn bị đầy đủ, Khương Duy lúc này mới thật cẩn thận hỏi: “Sư phụ nhỏ, nếu em muốn yêu đương có thể suy nghĩ đến anh không? Anh nghĩ rằng không có chàng trai nào khác trên thế giới này biết sở thích của em, biết hương vị của em thích là gì, anh có thể chăm sóc em rất tốt.”
Lâm Thanh Âm ngẩng đầu nhìn Khương Duy, vẻ mặt khiếp sợ: “Có phải anh cõng em ăn mật rồng hay không, lá gan không nhỏ, vậy mà ngay cả sư phụ cũng dám nghĩ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây