Khương Duy vội vàng chạy tới, vừa ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Âm thì anh đã bị nhét cho một chồng giấy dày.
Lâm Thanh Âm nói: “Cuối cùng thì anh cũng về rồi, nếu không thì bài tập về nhà trong kỳ nghỉ đông này em sẽ làm không xong mất. Những bài tập này phải làm phiền anh rồi, nhớ là phải bắt chước chữ viết của em, anh cũng biết giáo sư Trương mà, ánh mắt của ông ấy rất độc!”
Khương Duy: “...”
“Nhân tiện, em muốn mời anh đi ăn tối, nhưng bài tập nhiều như vậy mà đi ăn cơm thì phí thời gian lắm.” Lâm Thanh Âm cười vỗ đầu Khương Duy: “Khi nào anh làm xong bài tập về nhà thì thầy bói nhỏ lại mời anh đi ăn cơm!”
Khương Duy muốn tự tát mình hai cái, cho mày chừa tật nói bậy này!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây