“Thật đấy!” Lão ngũ trịnh trọng gật đầu: “Tôi nghe sư phụ nói không ít đạo sĩ tìm đánh thầy bói Lâm đó đều bị sấm sét đánh chết cả. Cậu nói xem một là trùng hợp, hai là ngoài ý muốn, chứ nhiều lần quá cũng khiến người ta không thể không nghĩ nhiều, người tên thầy bói Lâm này muốn bài trừ người bất đồng ý kiến để thành người duy nhất!”
Khương Duy suýt chút nữa phụt cười, sao anh lại không biết thầy bói nhỏ nhà anh lại có lý tưởng cao xa như thế!
Nhìn thấy nụ cười cố nén của Khương Duy, lão ngũ nghĩ rằng anh không tin hắn, vì vậy hắn có chút tức giận nói: “Thật đấy, hôm đó khi sư phụ tôi gọi điện thoại cho thầy bói Châu tôi ở ngay phía sau hầu hạ nên nghe rõ mồn một. Thầy bói Châu đã liên hợp đồng minh với nhiều người để chống lại thầy bói Lâm, đợi sư phụ tôi làm xong chuyện này cũng đi theo. Nếu như không vì điều này, thầy bói Châu cũng sẽ không hao tâm những chuyện này cho sư phụ tôi, chủ yếu là ông ta không thể bỏ lỡ sự giúp đỡ hùng hậu của sư phụ, dù gì trong thế giới phong thuỷ này, thuật cơ quan của sư phụ tôi cũng đứng thứ nhất thứ hai đấy.”
Lão ngũ đang hùng hồn khoe khoang về sư phụ của mình, lão tứ vội vàng chạy đến với chiếc quần trong tay.
Hắn biết lão ngũ khó giữ được miệng, vừa đến đã cảnh giác hỏi: “Lão ngũ, mày đang nói gì với thằng nhóc này đấy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây