Lý Vi có hơi đau khổ nói: “Lúc đó, trông con bé xem ra vô cùng tức giận, luôn hỏi tôi rốt cuộc đang nghĩ thế nào, trông thấy nét mặt như vậy của con gái nên tôi không dám nói, bây giờ tôi vẫn chưa dám nhắc đến.”
Lâm Thanh Âm nhặt mai rùa và vẽ một quẻ, sau khi nhìn thấy quẻ, cô khẽ mỉm cười: “Con gái dì chỉ là bất bình cho dì mà thôi, cảm thấy dì không có công việc, lại hi sinh vì gia đình nhiều như thế, lo lắng sau khi li hôn sẽ sống cô độc. Cháu cảm thấy chỉ cần dì nói rõ với con gái, cháu tin con gái sẽ ủng hộ dì.”
Lâm Thanh Âm nhặt một đồng xu cổ trên bàn và nói: “Thật ra vận nghề nghiệp của dì vẫn luôn không tồi, cháu tin dì sẽ thăng tiến sớm, dì vì con cái mà bỏ lỡ cơ hội một lần, thì đứng nên bỏ lỡ nó lần hai ạ.”
Lý Vi nghe thấy thế kích động đứng bật dậy, hưng phấn đến mức nói không mạch lạc: “Tôi đã muốn mở cơ sở dạy thêm từ lâu, tuy không dạy học đã 20 năm nhưng 20 năm qua tôi đã mua một bộ sách giáo khoa từ lớp 1 đến lớp 3, cấp 2. Tôi đã chép bài cho các em. Kỳ thi giữa kỳ và cuối kỳ của giáo trình hàng năm, suy nghĩ về điều đó, các đề thi tuyển sinh trung học phổ thông hàng năm đều được phân tích, ngoại trừ việc thiếu bài giảng, tôi không bỏ lỡ bất cứ điều gì.”
Lâm Thanh Âm lặng lẽ nhìn bà ấy và mỉm cười, Lý Vi cảm thấy được khích lệ khi nhìn thấy nụ cười đó: “Tôi đã nghĩ xong cả rồi, nhà tôi có hai căn, nếu li hôn tôi sẽ lấy căn nhà cũ có hai phòng, mở lớp dạy kèm toán ở đó, nếu nó có thể được người khác công nhận, thì tôi có thể thuê một cửa hàng và mở một cơ sở dạy kèm lớn hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây