“Nếu em thật sự muốn thì có thể đi.” Lâm Thanh Âm suy nghĩ một chút: “Chị ở nhà một tháng, một tháng sau sẽ đưa em trở về.”
Nhân sâm bé con kích động gật đầu như gà mổ thóc, ôm cánh tay của Lâm Thanh Âm muốn đi. Lâm Thanh Âm mỉm cười, lấy một miếng ngọc bội từ trong túi ra để khắc một viên bùa ngọc chặn hơi thở cho nhân sâm bé con, để phòng cậu nhóc bị người có dã tâm phát hiện.
Nhìn bộ dạng không chút nghi ngờ của nhân sâm bé con, Khương Duy không khỏi lắc đầu: “Này cũng là gặp được sư phụ nhỏ, nếu đổi lại là người tâm tư bất chính, tên ngốc nhỏ này chắc chắn đã bị lừa rồi.”
Lâm Thanh Âm cùng nhân sâm bé con đồng thời trừng mắt Khương Duy: “Anh mới là thằng ngốc ấy!”
Khương Duy bịt tai, sư phụ nhỏ có mới nới cũ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây