Đoán Mệnh Sư Là Học Bá

Chương 597:

Chương Trước Chương Tiếp

Sơn động vẫn uốn lượn xuống phía dưới, trong đó có rất nhiều lối rẽ, Khương Duy không phân biệt được hết, anh cảm thấy giống như có vật gì đó ở phía trước câu lấy anh vậy, chỉ cần đi theo cảm giác là sẽ đến nơi.

Có thể đã đi được hơn hai tiếng, cuối cùng sau khi đến phần cuối, cảm giác này cũng đột nhiên biến mất.

Cuối sơn động không biết lòng đất sâu bao nhiêu, không khí nơi đây cũng rất loãng, nên chỉ có những người tu hành như Lâm Thanh Âm với Khương Duy mới không bị quấy nhiễu.

Khương Duy bối rối bắt đầu dạo quanh một vòng, nơi này khá rộng lớn, ước chừng có năm sáu mươi mét vuông, thế nhưng là mặt đất khá bằng phẳng, bốn bề đều là núi đá nên nhìn không ra chỗ nào đặc biệt. Nhưng mà để anh quay trở về, thì anh cảm thấy khá luyến tiếc, chỉ muốn dừng lại ở nơi này.

“Sư phụ nhỏ, nơi này dường như không có bảo vật gì.” Khương Duy có chút áy náy nhìn Lâm Thanh Âm, anh luôn cảm thấy bản thân mình đã dẫn sai đường.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 17%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)