Kết hôn thực sự không phụ thuộc vào tuổi tác, hơn nữa, nhìn vẻ mặt của Trần Phương, rõ ràng đã sớm biết là ai, hơn nữa còn rất vừa ý.
“Nếu cần thì tôi có thể giúp hai người xem bát tự ngày sinh, coi đó là lời chúc phúc của tôi với hai ngài.”
Trương Hàn suy nghĩ một chút thì đã đoán ra là ai, kinh ngạc nhìn về phía bà cụ: “Mẹ, là chú Trương sao?” Thấy bà cụ đỏ mặt gật đầu, Chương Hàn mỉm cười nói: “Mẹ, đây là chuyện tốt mà, lẽ ra mẹ phải nói với con sớm hơn chứ.”
Trần Phương có chút xấu hổ nói: “Lớn tuổi như vậy cũng không có gì để nói, dù sao cũng chỉ là bạn mà thôi. Bây giờ mỗi ngày hai chúng tôi cùng nhau ra ngoài đi dạo, leo núi cũng tốt, cũng không mong gì xa hoa.”
“Làm sao có thể, dù sao thì mẹ cũng phải cho chú Trương một danh phận chứ.” Chương Hàn hồi tưởng lại đủ loại chuyện xưa, nhịn không được cười ra tiếng: “Con nói nhiều năm như vậy vẫn có người giới thiệu bạn già cho chú Trương mà ông ấy vẫn không đồng ý, thì ra thì là đang đợi mẹ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây