“Tôi không bù, trưa hôm nay tôi có việc rồi!” Lâm Thanh Âm cắn một miếng bánh bao hấp và vẫy tay với anh: “Anh thích làm gì thì đi mà làm, không có gì thì trèo núi lội sông, xem xem có thể lượm được bảo bối gì không.”
“Hôm nay không muốn ra ngoài lắm.” Khương Duy uống ngụm canh hỏi: “Hôm nay em đi đâu thế?”
Lâm Thanh Âm: “Xem mắt!”
Nghe thấy đáp án này xong, Khương Duy liền phun ngụm canh vừa uống ra, anh vội vàng rút mấy tờ giấy lau miệng, sắc nước ho đến kinh thiên động địa, nước mắt cũng chảy ra.
Lâm Thanh Âm chậm rãi liếc nhìn anh, khóe miệng cong lên: “Đi xem mắt cùng với người khác, thuận tiện bói quẻ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây