Nhất thời Trương Vu cứng họng không trả lời lại được, Trương Kiến Quốc trừng mắt với hắn: “Tao nói cho mày biết, người tao mời về đến, mày phải cung kính đàng hoàng cho tao. Nếu dám làm cho cao nhân tức giận bỏ đi, tao sẽ lập tức dẫn theo mẹ mày cùng nhau nhảy lầu chết quách đi cho xong, chứ không sớm muộn gì cũng bị mày hại chết.”
Trương Vu không còn gì để nói, cúi đầu đi theo Trương Kiến Quốc trở về phòng khách, Lâm Thanh Âm liếc mắt nhìn Trương Kiến Quốc bỗng nhiên lắc đầu cười.
Trương Vu thấy cô cười mà trong lòng nhảy dựng, có chút thấp thỏm bất an, cố ý nặn ra một nụ cười: “Thầy Lâm, ngài đang cười gì vậy ạ?”
“Lúc trước khi tôi thấy cha chú, tôi còn tưởng chú có thể vì tiền mà không để ý đến bất cứ thứ gì khác, cho đến khi tôi nhìn thấy chú mới biết là tôi đã đánh giá chú quá cao.”
Lâm Thanh Âm vuốt vuốt mai rùa, trào phúng cười nửa miệng: “Tôi đang cười chú quá ngu, ngu ngốc đến mức lấy mạng của cả nhà mình đi bổ sung vận khí cho người khác.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây