Khi nhìn thấy Trương Tác, toàn thân Quách Xuân Hoa run rẩy không thôi, lao tới đánh gã ta một trận: “Đều tại mày đã hại cho tao người không ra người quỷ không ra quỷ, chồng của tao thì lại biến thành quái vật như vậy.”
Trương Tác không kiên nhẫn ném Quách Xuân Hoa xuống đất, đôi mắt đen của gã ta quét qua Chu Thừa Trạch và Lâm Thanh Âm, gã ta nham hiểm hỏi: “Sao tụi bây lại dám làm hỏng việc tốt của tao!?”
Mặc dù vẻ mặt của Trương Tác rất đáng sợ, nhưng Chu Thừa Trạch vẫn không sợ hãi mà bước tới rồi đứng trước mặt gã ta: “Chính mày đã khiến mẹ tao thành bộ dạng như thế này?”
Trương Tác chỉ hừ lạnh một tiếng, từ trong túi lấy ra một lá cờ màu đen, chỉ về phía Quách Xuân Hoa đang nằm trên mặt đất vùng vẫy, trước mắt Quách Xuân Hoa tối sầm, cảm thấy đầu đau nhói không thôi, tựa hồ sắp có thứ gì mạnh mẽ cưỡng ép kéo ra khỏi cơ thể bà.
Lâm Thanh Âm búng nhẹ ngón tay ra, một tia lửa không biết từ đâu xuất hiện rồi đốt cháy lá cờ đen đó, trong nháy mắt lá cờ kia lập tức bốc cháy, ngay cả mu bàn tay của Trương Tác cũng bị những đốm lửa đốt cháy, gã ta vội vàng ném lá cờ ra khỏi tay, chờ đến khi lá cờ bị đốt cháy hoàn toàn thì ngay cả cán cờ rơi trên mặt đất cũng không còn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây