Đối với Chu Thừa Trạch mà nói, hai ngàn năm hắn ta còn có được, mười nghìn thì có hơi khó, mấy trăm nghìn thì ngay cả nghĩ hắn ta cũng không dám nghĩ.
Thật ra hắn ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý nợ nần, chỉ cần để mẹ hắn ta trở lại bình thường, cho dù tốn bao nhiêu tiền thì hắn cũng vui lòng, hắn ta tin bản thân có năng lực kiếm tiền trả nợ.
Hắn ta không ngờ Lâm Thanh Âm lại chỉ cần hai ngàn năm, thật ra đó là tiền xem bói ngày đó, hôm nay cô gần như đi một chuyến không công.
“Cảm ơn thầy bói nhỏ!” Chu Thừa Trạch trịnh trọng bái tạ Lâm Thanh Âm: “Một ngày nào đó, tôi nhất định sẽ trả lại ân tình của ngài!”
.......
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây