“Một chết một bị thương một bệnh…” Vương béo nhìn vẻ mặt bình tĩnh như bình thường của Lâm Thanh Âm, lại quay đầu nhìn Trương Kiến Quốc đang lau nước mắt: “Đều đã ra cái dạng này rồi ông còn do dự cái gì nữa? Ông nghĩ như nào vậy? Cháu trai đã mất, cháu gái cũng không cần hả? Con dâu ông sao lại xui xẻo gả vào nhà ông vậy chứ?!”
Trương Kiến Quốc bị chửi đến máu chó phun đầy đầu, không dám ngẩng đầu lên: “Lúc đầu tôi cũng không nghĩ đến trên phần mộ tổ tiên, cho đến mấy hôm trước tôi nghe trộm được cuộc điện thoại của con trai tôi với thầy phong thủy kia thì mới biết được sự thật đằng sau.”
Trương Kiến Quốc nói xong rồi đỡ bàn quỳ gối trước mặt Lâm Thanh Âm: “Cao nhân, không phải tôi do dự mà là tôi không dám nói. Tôi nghe ý trong điện thoại bố cục phong thủy này một khi đã tạo ra thì không thể phá được, nếu không sẽ bị cửa nát nhà tan.”
Vương béo cười mỉa một tiếng: “Gia đình ông cách cửa nát nhà tan cũng không xa.”
“Vị thầy bói béo này nói rất đúng, gia đình tôi cách cửa nát nhà tan cũng không xa. Mới đầu con trai tôi chỉ làm ăn nhỏ cho nên chúng tôi cũng chỉ bị bệnh tật, tai nạn nhỏ rồi thôi. Nhưng bây giờ nó làm ăn càng lớn cho nên gia đình tôi đã trở thành như thế này, cứ như này thì tương lai nhà chúng tôi có còn đường sống không chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây