Tôi chỉ phụ trách chữa trị chân cho cậu, còn lại thì cậu tự mình lo đi.”
“Này, đừng, thầy bói nhỏ, ngài cứu người phải cứu đến cùng, tiễn Phật tiễn đến tây thiên, tôi sẽ tra hỏi nó, để nó nói ra sự thật.” Ngụy Ngọc Thành cúi đầu cung kính với Lâm Thanh Âm, thở dài nói: “Bây giờ chúng ta chữa lành chân cho nó trước đi.”
Lâm Thanh Âm lấy tờ giấy màu vàng đã chuẩn bị sẵn từ trong túi ra, phía trên vẽ một đạo phù, sau đó gấp nó lại thành hình một chiếc sọt nhỏ. Trước đó Thương Cảnh Hoa được Lâm Thanh Âm tặng cho một tấm bùa có hình dạng khác với tấm bùa này nên tò mò đi tới, muốn xem xem nó dùng để làm gì.
Chỉ thấy Lâm Thanh Âm bảo Ngụy Ngọc Thành ôm chân phải của Ngụy Tuân rồi nhấc chân phải của hắn ta lên, sau đó cầm bút viết nhẹ lên một chút, rồi nhét nó vào chiếc sọt, dường như có thứ gì đó được lôi ra, sau đó niêm phong chiếc sọt rồi để qua một bên.
Lâm Thanh Âm lấy một tờ bùa khác rồi tạo thành một cái sọt nhỏ khác, khi cô ngẩng đầu lên thì thấy Ngụy Ngọc Thành vẫn đang nắm lấy chân phải của Ngụy Tuân, tùy tiện xua tay, nói: “Chân này đã trị xong rồi, đổi sang chân khác.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây