Trần Tử Nặc nghe vậy có chút sững sờ, vội vàng đi tới bên cạnh Lâm Thanh Âm, trầm giọng hỏi: “Dì tớ hỏi cậu có thể mua bùa hộ mệnh của cậu không?”
“Có thể mua chứ!” Lâm Thanh Âm nói: “Lát nữa tớ gửi tin nhắn cho dì ấy, để cho dì ấy trực tiếp liên hệ với bên kia là được.”
Bùa hộ mệnh vẽ tay của Lâm Thanh Âm vẫn rất được ưa chuộng, loại bằng giấy này không quá đắt, người bình thường cũng có thể mua được, khi vận tài kém hoặc trong nhà có chuyện thì thỉnh một cái, còn có thể tăng cường tài lộc cũng có thể đảm bảo bình an, bình thường có không ít khách hàng cũ đến đây mua. Lần này, Lâm thanh Âm đến trường học ở thủ đô cũng cố ý vẽ mấy trăm tấm bùa hộ mệnh để ở chỗ Vương Béo, vì thế còn cố ý ở trong phòng quẻ đơn độc bày ra một tự linh trận nhỏ để cất giữ những tấm bùa hộ mệnh này, kẻo linh khí bị xói mòn mất đi hiệu lực.
Theo lý thuyết thì Lâm Thanh Âm báo giá vẽ rồi gửi đi cũng được, nhưng theo cô thấy người ở đây muốn bói quẻ hoặc thỉnh bùa từ cô sẽ rất kinh ngạc bởi hiệu quả của nó, miệng truyền miệng thì ngày càng có nhiều người đến thỉnh bùa của cô.
Từ trước đến nay Lâm Thanh Âm cô không đặt tinh lực vào những thứ trần tục này, cho nên cô dứt khoát để ở chỗ Vương béo cho đỡ lo lắng hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây