Trước khi Lâm Thanh Âm kịp trả lời, Vương Nhân đã lắc đầu nói: “Không thể, mẹ chồng thương con trai tôi lắm. Bà ấy không thể hại con trai tôi, chắc hẳn bà ấy sợ hãi trước mấy lời tiên đoán điên khùng của ông cụ kia, cho nên mới phối hợp với ông ta để thuyết phục tôi.”
Lâm Thanh Âm lấy mai rùa ra: “Để cháu tính một quẻ cho cô.”
Vương Nhân thành kính mà nhìn mai rùa kim sắc trong tay Lâm Thanh Âm, ngay cả thở mạnh cũng không dám, khẩn trương mà nhìn cô đặt ba đồng tiền cổ vào trong mai rùa, động tác lưu loát hào ba đồng tiền cổ, thậm chí hào tới sáu lần, Lâm Thanh Âm ghép các quẻ tượng lại với nhau, hơi nhíu mày nói: “Có phải mẹ chồng cô đã thờ phụng cái gì rồi không?”
“Hình như không có thì phải?” Vương Nhân có hơi không xác định được mà nói: “Ngày thường ở nhà cũng không thấy bà ta thắp hương bái Phật linh tinh gì cả.”
Ngón tay của Lâm Thanh Âm vẽ ra một đạo linh khí hấp dẫn con bướm đến trước mặt Quả Quả, Quả Quả truy đuổi con bướm chạy về tới đình trúc. Lâm Thanh Âm vẫy tay với cậu bé, cười tủm tỉm hỏi: “Quả Quả đến nơi này của chị này, chị muốn hỏi em chút chuyện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây