Lần này Lâm Thanh Âm đến cả kết ấn cũng lười liên kết, từ trong túi lấy ra đạn hạt dưa phóng ra ngoài, đụng phải lá bùa trên không trung, chỉ nghe thấy tiếng “đùng”, lá bùa đó liền phát nổ cháy sạch trong vài giây và rơi khỏi không trung.
Sắc mặt Dương Kim Hải có chút nghiêm túc, biết mình đã đụng phải đối thủ rồi. Sơn Dương Hồ vẫn còn kém xa bản lĩnh so với Dương Kim Hải, ông ta có nhiều thứ bên ngoài nhưng lại cực thích khoe khoang, cứ tự cho rằng trong thiên hạ này người có khả năng như ông ta cũng chỉ có mấy người.
Ông ta trong mắt chính mình và ông ta ngoài đời thực, quả thật có tới tám tầng bộ lọc lận.
Ông ta không biết lá bùa của Dương Kim Hải, tất nhiên cũng sẽ không biết được thực lực của Lâm Thanh Âm lợi hại đến cỡ nào.
Ngược lại còn tức giận bất bình vì cái biệt thự không tới được tay ông, thấp giọng khua môi múa mép với anh trai của ông ấy: “Anh à, đây là cái con nha đầu lừa gạt mà tôi gặp được khi ở Cầm Đảo, đặc biệt rất biết cách khua môi múa mép, dỗ cho đám khánh hàng mặt mày hớn hở chỉ nghe mình cô ta nói thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây