Đặc biệt nhất là khi một trong hai người giúp việc bưng nồi cừu hấp nóng hổi lên bàn, ông ấy cũng nghĩ đến chuyện hỏi cô ta xem cô ta có hạ độc vào đây hay không.
Lâm Thanh Âm trông thấy Thương Cảnh Hoa bày ra dáng vẻ âu lo buồn bã, rửa tay xong liền ngồi xuống bên cạnh gắp một miếng thịt cừu cắn một miếng, mùi vị tươi ngon thấm nhuần vào cơ thể, không hề tanh và mùi vị không tồi.
“Thực ra chú không cần lo lắng nhiều như thế, nếu bọn họ thực sự dám trực tiếp xuống tay thì đã không đợi lòng vòng lâu như thế. Dù gì bây giờ tìm một cao nhân có thể vẽ loại bùa chú còn khó hơn mua thuốc độc đấy.”
Lâm Thanh Âm dùng răng cắn một miếng thịt lớn, nhẹ giọng cười nói: “Thêm nữa, cháu đoán rằng hai em của chú cũng không phải loại người hào phóng gì cả, tiền mua chuộc dữ lắm cũng chỉ để người ta mắt nhắm mắt mở cho qua. Nếu như để người ta hạ độc, bọn họ cũng không trả nổi tiền.”
Thấy thầy bói nhỏ bảo không sao, Thương Cảnh Hoa mới có thể an tâm ăn bữa cơm này, có điều ông cũng đã có dự tính ăn cơm xong sẽ đuổi việc hai người giúp việc, về phần đầu bếp vẫn là để thầy bói nhỏ trông chừng thì tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây