Thấy con trai cả đi ra, mụ ta càng thêm tự tin, mụ đẩy Vương Yến ra rồi trực tiếp nhét tất cả đồ trên xe vào xe, nhéo eo nhổ nước bọt về phía Vương Yến: “Cửa hàng của con trai tao, tao thích lấy gì thì lấy, bây giờ mày kêu Lâm Húc ra đây, mày xem thử nó dám làm gì tao không!”
Bà Lâm không biết xấu hổ la lối lăn lộn khóc lóc làm người khác cũng không có mặt mũi mà nhìn. Lâm Đông khoanh tay đứng bên cạnh không cho người khác chạm vào đồ đạc bên trong, ý là bà già này lấy đồ trong cửa hàng của con trai mình cũng chẳng phải chuyện gì to tát, để ông tiền ra cửa cũng không có.
Các cảnh sát ở bên cạnh bị chọc giận mà tức cười, ở bên ngoài quậy cũng kỳ cục, trực tiếp đưa hai người vào đồn cảnh sát.
Vương Yến đi theo lập biên bản, yêu cầu đem tất cả những thứ trong xe cũng mang theo.
Vương Béo đã đợi ở nhà cả buổi sáng, sau khi nhận được cuộc gọi liền vui vẻ cầm theo giấy phép kinh doanh, nhìn thấy hắn, không chỉ bà Lâm cả người đều choáng váng mà ngay cả Lâm Đông cũng sững sờ, ông ta quay sang hỏi bà Lâm: “Mẹ hỏi thăm có đúng không? Siêu thị đó thực sự là của Lâm Húc sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây