Thật ra từ tướng mạo của Trâu Ninh, Lâm Thanh Âm đã có thể thấy được bảy tám phần, nhưng vì xác nhận vị trí cụ thể của mẹ Trâu Ninh nên vẫn gieo một quẻ.
Hào sáu lần, Lâm Thanh Âm đã thấy kết quả, cô duỗi tay thu tiền cổ lại: “Gia cảnh cậu không tệ, sản nghiệp tổ tiên để lại là bên nhà mẹ đúng không?”
Trâu Ninh gật đầu: “Công ty thương mại nước ngoài hiện tại của nhà tôi là ông ngoại tôi để lại, mẹ tôi học chuyên ngành mỹ thuật, thật sự không biết tí gì về chuyện buôn bán, nên mấy năm này công ty đều do cha tôi phụ trách.”
Trâu Ninh không biết rõ chuyện của công ty lắm, nhưng di chúc của ông ngoại cậu là do luật sư công bố, nên cậu vẫn nhớ rõ cái này: “Công ty này ông ngoại tôi có 90% cổ phần, số còn lại do những nhà sáng lập khác nắm giữ. Lúc ông ngoại tôi mất đã chia cổ phần trong tay ông ra làm ba phần, mẹ tôi giữ 35%, tôi có 30%, còn lại 25% là cho cha tôi.”
Lâm Thanh Âm nhíu mày: “Chiếm cổ phần này có lợi gì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây