“Cũng khá đẹp đấy, mẹ, mẹ cứ đeo luôn đi.” Lâm Thanh Âm cười tủm tỉm mà quay đầu nhìn Lâm Lãm nói: “Tôi tiêu tiền của bản thân mua nên đeo vào cũng an tâm, không giống như một số người muốn ra vẻ còn phải tiêu tiền để thuê quần áo đâu.”
Mặt Lâm Lãm vừa đỏ vừa tái lại vừa một câu cũng không nói lên lời, bộ quần áo này xác thật là do bà ta thuê được.
Lâm Lãm tới Cầm đảo là vì tham gia tiệc rượu mừng năm mới tối nay do bộ trung ương của công ty chồng bà Chúc Phó Dũng, vì muốn có chút thể diện nên bà ta tiêu tiền thuê một bộ áo lông chồn.
Tiền thuê một ngày của cái áo lông chồn này tận tám trăm tệ lận, khó khăn lắm Lâm Lãm mới mặc được cái áo lông chồn này lần đầu tiên, tự nghĩ phải khoe khoang nhiều một chút, cho nên từ sáng sớm đã gọi một nhà ba người đi ra dạo phố, tranh thủ đem tám trăm tệ này mỗi giây mỗi phút đều dùng.
Nhưng bà ta không ngờ tới loại chuyện riêng tư thế này vậy mà Lâm Thanh Âm lại đoán ra được, bản mặt già của bà ta không khỏi có hơi đỏ lên, trong lòng có chút xấu hổ đến phát hoảng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây