“Chị biết.” Y tá nhỏ làm tư thế nhờ vả: “Chị chỉ là tò mò, nếu em không phiền, chị có thể xem một chút, nếu không chị sợ đêm nay sẽ ngủ không được.”
Lâm Thanh Âm bất đắc dĩ gật gật đầu, chờ y tá nhỏ lại đây cũng không quên nhắc nhở cô ấy một câu: “Cô là người tốt bụng nhưng lòng hiếu kỳ quá nhiều. Thật ra đôi khi tò mò quá cũng không phải là chuyện tốt, rất dễ gặp phải những chuyện phiền toái.”
Y tá nhỏ nhìn Lâm Thanh Âm rõ ràng nhỏ tuổi hơn mình nhưng lại lên giọng nghiêm túc giảng dạy, nhịn không được cười chắp tay nói: “Hiểu rồi, thưa thầy.”
Mễ Thanh Thu không hiểu ra sao, nhìn cô gái xa lạ này y tá tôi một câu tôi một cậu, cũng không chuyện là thật hay là đang đùa giỡn: “Rốt cuộc cháu tới làm gì?”
“Cháu tới đánh thức con gái dì.” Lâm Thanh Âm lấy từ trong túi áo khoác ra một cây quạt, thấp giọng nói: “Hôm nay có người mời chúng cháu xử lý chuyện con trai chú ấy hôn mê, chúng cháu điều tra tình huống phát hiện còn có hồn phách đó bị cưỡng ép bắt đi. Lúc cháu tìm được hồn phách của cậu bé kia, tình cờ phát hiện ra được còn có hồn phách khác cũng ở bên cạnh, thuận tiện làm việc tốt mang hồn phách đấy trở về.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây