Ngụy Thành đang đắm chìm trong cảm giác cao hứng vì báo thù được, Hàn Chính Phong của Trương Thất Đấu cùng đồng thời liếc mắt nhìn sau gáy Lâm Thanh Âm.
Cô giống như có mắt đằng sau gáy, nhẹ nhàng bâng quơ mà nói: “Bản thân số mệnh lão ta đã chết từ lâu, lại cướp mệnh người khác mới tránh được một kiếp. Hiện tại đồ chắn mệnh của lão ta không còn, ông trời đương nhiên sẽ tiếp nhận lão ta.”
Nghe vậy, Hàn Chính Phong vui vẻ búng tay, cười nói: “Ông trời vì thu nhận hồn phách lão ta còn đặc biệt tạo ra sấm sét giữa trời mưa vào mùa đông như thế này, người này chết cũng coi như đáng giá.”
Trận mưa này tới cũng nhanh mà tạnh cũng mau, chờ Vương béo đưa xe tiến đến bệnh viện thì mưa đã tạnh, không khí ban đầu có chút âm u đã bị nước mưa xối sạch, làm cho người ta cảm thấy mát mẻ dễ chịu.
Vợ Ngụy Thành ở trong phòng bệnh lo lắng bất an chờ đợi, chờ nghe được bên ngoài phòng bệnh truyền tới giọng nói Ngụy Thành vội vàng ra ngoài đón, ngón tay bởi vì khẩn trương mà nắm tới nỗi trắng bệch: “Thế nào rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây