Vương béo ở bên cạnh không nhịn được liền “chậc” một tiếng: “Mấy ông thấy thầy Lâm là người cần mấy thứ đồ này hả? Nếu thật sự gặp phải chuyện gì nguy hiểm, thầy bói nhỏ ném tảng đá ra cũng vẫn hơn dùng tờ giấy rách này, cho mấy ông thì mấy ông cứ cầm đi.”
Trương Thất Đấu và Hàn Chính Phong nghĩ đến bản lĩnh của Lâm Thanh Âm quả thật lợi hại hơn mấy lá bùa này nhiều, hai người không từ chối nữa, vui vẻ nhận lấy bùa, trốn đến một bên, ông một tờ tôi một tờ phân chia rõ ràng.
Chờ sắp xếp bùa xong, hai người hơi ngượng ngùng cười, đi theo thầy Lâm không chỉ được mở rộng tầm mắt, còn có thể chia đồ, vui đến mức bọn họ không muốn về nhà!
Chủ tiệm trợn mắt há mồm nhìn những lá bùa mình tích cóp nhiều năm dễ dàng dâng lên tay người khác như vậy, nhất thời không phản ứng kịp.
Đời này lão ta dựa vào tâm đen tay ác, tích cóp một đống bảo bối, nhưng sao hôm nay những bảo bối đó đều không phát huy tác dụng?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây